Khi bị chó cắn, ta không cắn lại chó. Mà ta đi chích ngừa để phòng bệnh chó dại.
Đó là một chuyện hiển nhiên ai cũng biết. Nhưng tương tự, khi bị ai đó xúc phạm hoặc làm tổn thương, ta lại có xu hướng trả đũa lại họ theo cách mà họ đã làm đau mình. Trong trường hợp này, giống như bạn đang cắn lại con chó, mà lẽ ra bạn phải đi chích ngừa.
À, mình không nói người đã làm đau ta là một “con chó”. Mình chỉ đang ví dụ thôi nhé.
Trở lại với việc bị chó cắn và hành động trả thù, khi ta so sánh mối liên hệ giữa hai hành động này:
- Bị chó cắn thì đi chích ngừa
- Bị xúc phạm thì…?
Trong trường hợp bị xúc phạm, việc ta cần làm không phải là xúc phạm lại người kia. Bởi bạn có nguy cơ cao gây ra sai lầm. Và phần lỗi sẽ là ở bạn. Vì bạn quá giận dữ vì lời nói của người kia, bạn là người bắt đầu cuộc bạo lực trước. Có thể thấy cơn giận của bạn đã không giải quyết được vấn đề mà còn gây rắc rối thêm.
Marcus Aurelius nói:
“The best revenge is not to be like your enemy.” — Marcus Aurelius.
“Sự trả thù tốt nhất không phải là trở nên giống như kẻ thù của bạn.” – Marcus Aurelius.
Dù kẻ xấu đã làm điều A với ta, không nhất thiết ta phải làm điều A lại với họ. Như vậy, ta đang trở thành chính kẻ mà mình ghét.
Ví dụ:
Khi bị miệt thị ngoại hình, ta không cần cố tìm ra những khuyết điểm trên người của họ để miệt thị lại họ. Thứ ta cần làm là “trở nên lớn hơn”. Trở nên khoẻ mạnh hơn, săn chắn hơn, tươm tất hơn, toả sáng hơn. Bằng mọi cách mà ta có thể.
Khi bị khinh thường về công việc hoặc lựa chọn trong cuộc sống, ta không cần có tìm ra những góc khuất trong đời sống của người kia để “phản đòn”. Thứ ta cần làm là “trở nên lớn hơn”. Trở nên hăng say hơn, nhiệt huyết hơn, có kế hoạch hơn cho cuộc sống và công việc của mình.
Cách trả thù tốt nhất vẫn là “trở nên lớn hơn”, không phải là lặp lại hành động mà người khác làm với mình.
Khi nhìn lại, mình thấy biết ơn những người đã làm đau mình hơn là oán giận họ.
Nhờ có sự khinh rẻ, miệt thị, chê bai của họ, mà mình đã trở thành một con người l